Nàng vốn đã chìm vào mộng, còn mơ hồ trong hơi thở Chu Công, nghe Văn Ca lay gọi bên tai mới giật mình tỉnh giấc. Phương Ấu Miên thở dài, vội khoác tạm một chiếc áo ngoài, chẳng kịp điểm trang, chỉ chỉnh lại váy hoa diên vĩ màu xanh thẫm, khoác thêm áo choàng gấm lót lông thỏ, rồi mau chóng bước ra nghênh đón.
Mái tóc đen buông xõa, chỉ vội vã búi nhẹ sau đầu, chẳng kịp cài trâm ngọc hay hoa thoa. Gương mặt chưa điểm phấn son, càng tôn làn da trắng mịn, mày ngài mắt liễu như được rửa trong sương sớm. Cả người nàng thanh nhã, tự nhiên khiến người động lòng.
Nàng hành lễ, giọng nhu hòa:
“Phu quân vạn an.”
Dụ Lẫm thoáng ngẩn người. Trước mắt chàng là một thiếu phụ mộc mạc mà động lòng, khác hẳn vẻ chất phác thường ngày, thậm chí còn lộ ra vài phần đáng yêu.
Hắn không khỏi hỏi:
“Sao nàng lại dậy nghênh đón?”
Phương Ấu Miên thoáng ngơ ngẩn, ánh mắt trong trẻo nhìn sang chàng, như muốn nói: phu quân về, tự nhiên thiếp phải ra nghênh đón.
Dụ Lẫm mới ý thức được, ngày trước mình chưa từng coi nàng vào lòng, nên mới hỏi ra câu ấy. Chàng khẽ ho một tiếng, trầm giọng:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT