Nàng khẽ đứng dậy, hướng ra cửa sổ cửu khung trông ra ngoài, song bóng dáng nam nhân sớm đã không còn.
Một hồi vừa rồi, e rằng Dụ Lẫm đã rời khỏi Dụ phủ. Nếu lúc này cố ý kêu người đuổi theo, chẳng khác nào khiến mọi chuyện ầm ĩ, để chỉ vì thay hắn lau đi son phấn, che giấu một chút dấu vết, rốt cuộc lại thành trò cười trong mắt mọi người.
Phương Ấu Miên ngẫm nghĩ một lát, đành thôi. Nàng thu ánh mắt lại, khẽ thở dài rồi ngồi xuống.
Mấy tiểu nha hoàn hầu bên cạnh không rõ duyên cớ, lại tưởng rằng tiểu thư lưu luyến bóng dáng Dụ Lẫm, nên người đi rồi vẫn còn đứng dậy ngóng trông. Các nàng che miệng khúc khích cười, ánh mắt đầy ẩn ý.
Ấu Miên nhìn bọn họ, chỉ mím môi chẳng nói, trong lòng càng thêm khó hiểu.
Sau đó, nàng men theo lối cũ đến thỉnh an lão thái thái. Quả như nàng dự liệu, lão thái thái chẳng nhắc gì nhiều, trông thấy nàng chỉ nhàn nhạt như hôm qua.
Không biết là bởi vì chuyện nạp thiếp lần này mà sinh lòng bất mãn, hay chỉ vì nàng mãi chưa thể sinh nở mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT