Nghe những lời ấy, trong lòng Dụ Lẫm chợt thoáng động. Nhớ lại trước đây, chàng từng sai Ngạn Lĩnh đến đất Thục dò xét Lục Như An cùng Phương gia, song sau lại vướng thủy tai, rồi liên tiếp bị ám toán, thương thế chưa kịp lành đã phải lo xử trí quan viên bị hại. Bao nhiêu việc dồn dập, khiến chàng không có lấy một khắc rảnh tay để tâm đến chuyện kia.
Ngạn Lĩnh theo bên người chàng đã lâu, chỉ cần một ánh mắt liền ngầm hiểu, bèn ghé tai thấp giọng:
“Người được phái đi tra xét đã trở về, chỉ chờ đại nhân hạ lệnh.”
Nhưng Dụ Lẫm lúc này chỉ khoát tay, ý bảo tạm gác lại, rồi cùng Ngạn Lĩnh lặng lẽ nghe tiếp đối thoại của đôi nam nữ ở gần đó.
Lữ Muộn Tự chậm rãi cất lời:
“Ấu Miên muội muội, thật không dám giấu nàng…”
Bốn chữ “Ấu Miên muội muội” kia, rơi vào tai Dụ Lẫm chẳng khác nào lưỡi dao, đâm thẳng vào ngực. Vết thương vốn vừa khép miệng, nay lại bị cảm xúc lôi kéo, đau nhói đến nỗi như muốn rách ra lần nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play