Phương Ấu Miên khẽ gật đầu. Sau khi đuổi khéo Văn Ca ra ngoài, nàng liền trải dư đồ Doanh Kinh, chăm chú quan sát tả hữu, cân nhắc hồi lâu. Cuối cùng, nàng hạ quyết tâm, chọn lấy một tòa nhà phong thủy không tệ, ghi nhớ trong lòng rồi viết lại trên thư, nhờ Văn Ca nhân danh thư nhà mà gửi đi.
Lần trước nàng từng nhờ Văn Ca truyền tin, không gặp trở ngại, lần này nha đầu ấy cũng vui vẻ nhận lời, chẳng hề oán thán.
Ấu Miên thu lại bản dư đồ, trong lòng dâng lên một tia vui sướng. Nàng thầm cảm tạ Lữ Thấm Nghi – bằng hữu nơi ngoại viện, đã giúp nàng giải được muôn vàn phiền muộn. Nếu không, nàng thật sự cô quạnh vô cùng, chẳng biết còn phải tốn hao bao nhiêu tâm lực.
Bữa trưa trôi qua yên ả. Xử lý xong việc nhà, nàng ngả lưng một hồi đến tận sau giờ Ngọ.
Chẳng bao lâu sau khi tỉnh giấc, bên ngoài bỗng vang lên tiếng mưa lất phất, lẫn trong đó là thanh âm thỉnh an.
Ngước mắt nhìn ra, Ấu Miên khẽ giật mình. Thôi thị thế nhưng lại đích thân mang người tới, vẻ mặt nghiêm nghị, khí thế hùng hổ, trông chẳng khác nào đến đòi nợ.
Quả nhiên, vừa bước vào, câu đầu tiên bà ta thốt ra đã mang ngữ khí trách cứ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT