Một giấc ngủ dậy, Lâm Vũ Thất bàng hoàng phát hiện mình đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết nam tần sảng văn (truyện nam chủ bá đạo, tu luyện lên tay không ngừng nghỉ), trong vai một đại Boss nữ giả trai – Ma Tôn phản diện.
Vị Ma Tôn này vì thể chất đặc biệt, buộc phải chiếm lấy cơ duyên và mỹ nhân vốn thuộc về nam chính, cuối cùng rơi vào kết cục bi thảm: hồn phi phách tán.
Vừa xuyên đến, để kéo dài thêm chút tuổi thọ, Lâm Vũ Thất đành phải mặt dày đi theo nam chính, giả vờ làm “trung thành hộ vệ”, tiện thể kiếm chút chỗ tốt từ hắn
Không ngờ lại vô tình lọt nhầm vào phó bản thăng cấp của nam chính, trở thành heo đồng đội (đồng đội ăn hại) bên hắn...
#Làm sao để thoát khỏi Thiên Đạo chuyên đẩy tình tiết về cho nam chính?
#Ma Tôn trích lời: Chết đàng hoàng không bằng sống dai mà tồn tại
Thế nhưng điều khiến Lâm Vũ Thất không ngờ tới là... cái thân phận giả trai này lại được giới chính đạo hoan nghênh hết mực!
Thánh nữ Minh Nguyệt Giáo, lạnh lùng thanh cao:
“Lâm thiếu hiệp là người chính trực, dù nghèo vẫn giữ khí tiết. Đúng là tấm gương sáng cho thế hệ trẻ!”
Tông chủ đời thứ trăm của Kiếm Tông, ẩn tu lâu năm:
“Tiểu Thất tư chất hơn người, thiên phú xuất chúng, xứng đáng trở thành người kế thừa vị trí tông chủ.”
Tiểu thư Vạn Bảo Các, nơi giàu có nhất thiên hạ, cũng e thẹn nói:
“Huynh ấy... lớn lên vừa tuấn tú vừa dịu dàng. Cha, con muốn cưới huynh ấy về nhà!”
Trong khi bề ngoài Lâm Vũ Thất vẫn giữ vẻ bình thản, trong lòng thì hoảng loạn cực độ:
“Chết tiệt! Hình như mình lỡ tay... cướp luôn kịch bản của nam chính rồi?!”
Thế nhưng, nam chính thực sự không những không tức giận, mà còn ngoan ngoãn tựa vào nàng, cọ cọ mặt nàng:
“Không sao. Thất Thất tốt như vậy, thì nên để thiên hạ đều biết đến mới phải.”
Tuy nhiên, trong lòng hắn âm thầm bổ sung:
“Con nha đầu muốn cưới nàng về làm rể kia... cần phải dạy dỗ lại một chút!”
Lâm Vũ Thất: “…Hử?”