Đã quyết định phả đến Triệu huyện nghỉ chân, thì không thể mãi chờ trời tạnh mưa.
Một là người ngựa đều chẳng thể dầm mưa lâu, hai là mưa tạnh rồi, đường càng thêm lầy lội, xe ngựa e khó mà lăn bánh.
Đối với lời giải thích của Mạc Tranh, Dương Lạc chỉ khẽ gật đầu, nói rằng mọi sự đều nghe theo hắn. Thế nên lúc mưa hơi ngớt, Mạc Tranh khoác áo tơi ra ngồi ngoài xe, thúc ngựa kéo xe đi tiếp.
Đi đi dừng dừng, suốt một ngày một đêm, thành trì Triệu huyện đã hiện ra trước mắt.
Lúc này trời đã sáng hẳn, song trước cửa thành Triệu huyện lại hầu như chẳng có mấy người ra vào.
Dương Lạc vén rèm xe nhìn ra ngoài, có chút nghi hoặc:
“Ta nhớ gia nhân từng nói, Triệu huyện lớn hơn Lỗ huyện, lại càng phồn hoa, sao nay trông tiêu điều thế này, chẳng thấy bóng người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT