Nguyễn Minh Phù chỉ vào vết thương trên cổ mình, "Hắn bóp cổ tôi thành ra thế này, chính là muốn lấy mạng tôi. Một kẻ muốn lấy mạng tôi, đương nhiên là kẻ thù rồi."
"Cái gì?!"
Tiếng hét bất ngờ làm tất cả mọi người giật mình. Cố Ý Lâm không giữ được chiếc thìa trong tay, làm nó rơi xuống đất. Cô không quan tâm, "Vết thương này là bị bóp cổ? Tôi còn tưởng cậu bị ngã."
Nguyễn Minh Phù: "..."
Bạn thân thiếu não! Người bình thường ngã có thể ngã vào cổ được sao?
Thật ra cũng không thể trách cô. Hôm qua Cố Ý Lâm được cô ruột xác nhận, cả đêm hưng phấn không ngủ được. Sáng sớm tinh mơ đã xách đồ đi, đến thôn mới biết cô vào bệnh viện. Cô chưa kịp hỏi han gì nhiều, đã vội vàng đến thẳng đây.
"Bóp cổ người khác, đây là tội giết người rồi," Cố Ý Lâm nheo mắt, trừng nữ công an, "Các người không đi bắt họ Chu, chạy đến quấy rầy chúng tôi làm gì. Chẳng lẽ... các người muốn bao che hắn sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT