Ba Tạ thấy vậy, sắc mặt lập tức tối sầm, ông nghiêm giọng quở trách: “Con có thái độ gì vậy, có phải là đủ lông đủ cánh rồi nên không muốn nhận ba mẹ nữa không?”
“Ông làm rõ đi, rốt cuộc là con không nhận ông, hay là ông không nhận con!”
Tạ Ngọc Dao không giữ vẻ khách sáo bên ngoài nữa, lạnh lùng nói: “Mấy năm nay, các người có quan tâm con sống như thế nào không? Trong lòng các người, e là đã sớm quên mất đứa con gái này rồi phải không?”
Mẹ Tạ như bị công kích, lập tức kêu oan liên tục: “Con nói gì vậy, năm đó trong nhà thật sự không có cách nào, mới để con xuống nông thôn, rồi vì khoảng cách quá xa nên mới ít liên lạc. Dù con đi đâu, con vẫn mãi là con gái của mẹ!”
Tạ Ngọc Dao khinh thường nói: “Con gái của các người đã sớm chết vì tuyệt thực vào đêm trước khi xuống nông thôn. Còn con đã niết bàn trọng sinh, không chịu bất kỳ sự ràng buộc nào của tình thân!”
“Chúng ta sinh con ra, còn nuôi con lớn lên trong cực khổ. Con báo đáp chúng ta như vậy sao?” Ba Tạ tức đến huyết áp tăng cao, thở dồn dập.
Mẹ Tạ vội vàng đỡ ông, giúp ông bình tĩnh lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play