Tạ Ngọc Dao nhận thấy hôm nay ông Tôn đặc biệt vui vẻ. Ông gọi cả gia đình ba thế hệ với hơn mười người ra để chào đón ân nhân. Đối diện với sự cảm ơn của mọi người, Tạ Ngọc Dao và Triệu Hồng Huy đều nói rằng họ không dám nhận.
Ông Tôn lại nói họ khiêm tốn, còn nói với con cháu: “Nếu không có hai đứa nó, lão già này có khi đã không về được rồi.”
“Làm gì có ạ, chỉ cần ý chí kiên cường và sức khỏe dồi dào của ông Tôn, bão tố lớn cỡ nào cũng không làm gì được ông,” Tạ Ngọc Dao cười, nịnh hót.
Ông Tôn ha ha cười: “Con vẫn giỏi nói lời hay như vậy. Ta nói cho mấy đứa nghe, đừng thấy Dao Dao còn trẻ, con bé lợi hại lắm. Từ khi con bé đến thôn Thanh Sơn, nơi đó mỗi năm lại thay đổi lớn. Giờ đã trở thành đội sản xuất giàu có nhất vùng rồi đấy.”
“Thật ra phải nói là công lao của ông Tôn ạ! Nếu không phải ông chỉ bảo tận tình, không giấu nghề, thì việc kinh doanh dược liệu cũng không thể phát triển được,” Tạ Ngọc Dao không dám nhận công, liên tục từ chối.
Ông Tôn và Tạ Ngọc Dao khen ngợi lẫn nhau, giống hệt những cuộc “thổi phồng” nhau trong kinh doanh thời hiện đại, khiến Tạ Ngọc Dao dở khóc dở cười.
Trong bữa tiệc, Tạ Ngọc Dao biết được con trai cả của ông Tôn là giáo sư tại Đại học Y Thượng Hải. Ông ấy cũng vừa được sửa sai và khôi phục chức vụ cũ. Ông đã tìm hiểu được những động thái từ cấp trên và hỏi Tạ Ngọc Dao có muốn thi vào trường của ông không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT