"Ngọc Dao, cậu đợi tớ với!"
Tạ Ngọc Dao quay người lại, thấy Dương Thục Mai đuổi theo.
"Tớ thật không ngờ Hà Văn Diệu lại là người như vậy, quá xấu xa rồi." Dương Thục Mai đến gần, đưa tay vuốt ngực, vẫn còn sợ hãi. "Tớ đến đây hơn hai năm rồi mà không hề phát hiện ra bộ mặt thật của cậu ta."
"Thật ra, cũng có thể tớ hiểu lầm. Nhưng nếu tớ không ra tay mạnh mẽ, cậu ta sẽ cứ bám riết lấy tớ như đỉa đói, không thể dứt ra được."
Lòng người cách một lớp da, cô không thể chắc chắn một trăm phần trăm Hà Văn Diệu có ý đồ xấu. Nhưng thái độ của cô đã thể hiện rõ ràng mọi chuyện, vậy mà anh ta vẫn giả vờ ngu ngơ thân mật, thật sự đáng ghê tởm.
"Có lần này, cậu ta cũng không dám tái phạm nữa." Dương Thục Mai gật đầu đồng tình. Cô không nghĩ Tạ Ngọc Dao làm quá, hay là người không biết điều.
Những cô gái trẻ như họ đến nông thôn, vốn dĩ đã là đối tượng dễ bị tổn thương. Nếu không thể hiện sự cứng rắn, rất dễ bị bắt nạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play