Cứ như câu nói trong cổ văn: “Tăng chi nhất phân tắc quá dài, giảm chi nhất phân tắc quá ngắn; phấn tắc quá bạch, thi chu tắc quá xích; mi như thúy vũ, cơ như tuyết trắng; eo như thúc tố, răng như trắng như ngọc; xinh đẹp cười, hoặc Dương Thành, mê hạ Thái.” (Thêm một phần thì quá dài, bớt một phần thì quá ngắn; tô son phấn thì quá trắng, tô son môi thì quá đỏ; lông mày như chim bói cá, da thịt như tuyết trắng; eo thon như tú cầu, răng đều như ngọc trai; cười đẹp như hoa, có thể làm cho Dương Thành, Hạ Thái say mê).
Ngồi trên ghế, Tạ Ngọc Dao nhắm mắt đợi rất lâu mà vẫn chưa thấy chuyên viên trang điểm động thủ, liền nghi ngờ hỏi: “Sao vẫn chưa trang điểm?”
“Khuôn mặt và làn da của cô đẹp quá, tôi không biết phải bắt đầu từ đâu.”
Chuyên viên trang điểm cười nói. Cô nhìn gần khuôn mặt không góc chết của Tạ Ngọc Dao, làn da vô cùng mịn màng, không có một chút tỳ vết nào.
Cuối cùng, cô chỉ tỉa lại dáng chân mày cho Tạ Ngọc Dao. Sau khi tỉa xong, đôi lông mày của cô trông như được phủ một lớp sương khói mờ ảo, đầy vẻ bí ẩn. Mái tóc mượt mà, đẹp đẽ được bàn tay của chuyên viên trang điểm tết thành một kiểu tóc búi tinh xảo, thanh lịch. Cuối cùng, cô chỉ điểm xuyết một lớp son môi đỏ tươi lên đôi môi đầy đặn của cô.
Gian chính sau khi được bày trí lại đã thay đổi hoàn toàn, như thể thời gian đã quay ngược về thời kỳ gia tộc còn hưng thịnh.
Chậu hoa ban đầu được thay bằng một chiếc bình hoa phụng vĩ, cắm đầy hoa tú cầu. Cạnh cửa sổ đặt một chiếc lư hương bằng đồng thau, khói mỏng lượn lờ bay lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT