Sáng sớm, tất cả xã viên đều dậy khỏi chăn ấm, dưới sự dẫn dắt của đội trưởng Triệu Đức Cường, mang theo biểu ngữ và chiêng trống, cùng nhau đi dọc con đường đã được sửa sang để đến xã Hồng Kỳ.
Hiếm khi có chuyện vui lớn như vậy, các thanh niên trí thức cũng dậy sớm, theo chân mọi người đến xã xem náo nhiệt.
Tạ Ngọc Dao và Dương Thục Mai cùng các thanh niên trí thức khác đi sau cùng, cách xa đoàn người. Nhìn cả đoàn vừa đi vừa khua chiêng gõ trống, tiếng nói cười rộn rã, tâm trạng cô cũng phấn chấn hẳn lên, mỉm cười nói: “Phô trương thế này, không sợ gây thù chuốc oán à!”
Ngô Lệ Hồng, người đã hòa nhập với cuộc sống ở đây, quay đầu lại nói: “Có gì đâu. Chính là phải để cho các thôn khác ghen tị thì họ mới có động lực làm việc chăm chỉ, không làm gánh nặng cho xã.”
Tạ Ngọc Dao:...
Chẳng mấy chốc, đoàn người hưng phấn đến ngã tư xã Hồng Kỳ. Tiếng chiêng trống đinh tai nhức óc và đội ngũ dài dằng dặc đã thu hút sự chú ý của không ít người dân trong xã. Mọi người đều đứng dọc đường xem náo nhiệt.
Đội trưởng dừng lại, giơ tay ra hiệu cho người đánh chiêng trống dừng. Ông nhìn mọi người, dặn dò: “Tôi sẽ đi gọi Thiết Chùy lái xe về. Khi chúng ta quay lại, mọi người hãy khua chiêng gõ trống lên, thể hiện hết khí thế cho tôi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT