Chỉ thấy một nửa tóc còn lại của cô ta rối bù, quần áo bẩn thỉu lộn xộn. Tay cầm một hòn đá nhỏ, lúc thì cười ngây ngốc, lúc thì lẩm bẩm những câu không ai hiểu, quả thật như đã điên.
Vào trạm xá, đội trưởng nhờ Tôn lão giúp xem bệnh. Giang Diễm lại cười ngô nghê không chịu hợp tác.
Tạ Ngọc Dao nhìn ra manh mối, quả nhiên là cô ta đang giả điên.
Đội trưởng, người đã lăn lộn bao năm, lạnh lùng nói: “Nếu cô không hợp tác, thì đừng hòng về nhà. Cứ ở phòng tạm giam của thôn Thanh Sơn cả đời đi.”
Giang Diễm cứng người, đánh giá những người trong trạm xá, cuối cùng vẫn chỉ ngón tay về phía Tạ Ngọc Dao.
Vì thế, Tạ Ngọc Dao bắt mạch cho cô ta, kê một ít thuốc bổ bình thường, rồi nói với đội trưởng và mọi người rằng Giang Diễm bị rối loạn tâm thần.
So với việc để Giang Diễm ở lại thôn Thanh Sơn, Tạ Ngọc Dao muốn đưa cô ta về quê càng sớm càng tốt, để sau này không xảy ra chuyện gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play