Giờ đây, căn phòng nhỏ cạnh chuồng bò đã khác xưa rất nhiều.
Trong suốt thời gian qua, Tạ Ngọc Dao say mê nghiên cứu thuốc viên. Mỗi khi bào chế xong một loại thuốc mới, cô đều mang đến chuồng bò để nhờ lão Tôn thẩm định.
Để đáp lại, cô cũng đã mang đến không ít vật tư, bao gồm chăn bông, quần áo, bếp lò, lương thực, thịt… Cuộc sống ở đó cải thiện rõ rệt.
Thực tế, không chỉ nhờ lão Tôn xem xét các loại thuốc viên tự chế, cô còn nhờ ông chỉ dẫn thêm nhiều phương thuốc dân gian hữu ích cho xã viên.
Điều kiện y tế thời đó rất hạn chế. Các loại thuốc tây được phân phối rất ít.
Xử lý vết thương ngoài da thì dùng thuốc đỏ, sốt thì dùng thuốc hạ sốt, đau thì dùng thuốc giảm đau. Thêm vào đó là vài lọ thuốc chống viêm, povidone, cồn, cùng với bông gòn, tăm bông và vài kim tiêm. Ngoài ra, không còn gì khác.
Ba người họ đã học được một số phương thuốc dân gian thường dùng để chữa đau đầu, sốt, cảm cúm, ho… Theo lời thầy giáo ngày đó, mỗi người bệnh có một tình trạng khác nhau, nếu có tay nghề vững thì có thể gia giảm dược liệu. Nhưng ba người Tạ Ngọc Dao còn non tay, sẽ không dễ dàng thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT