“Vậy tôi quyết định, ngày mai cũng đi mua vé.” Thấy cả Tạ Ngọc Dao và Dương Thục Mai đều nói vậy, Ngô Lệ Hồng đã đưa ra quyết định.
Dương Thục Mai cười, dặn dò: “Dịp Tết, trên tàu rất đông người, cũng là lúc trộm cắp hoành hành. Lúc về, cậu cố gắng mang ít đồ thôi, tiền cũng đừng mang quá nhiều, để tránh xảy ra chuyện không hay.”
“Nhưng tôi còn muốn mua ít đặc sản miền núi ở đây về. Tay không về nhà có vẻ không hay lắm nhỉ?” Ngô Lệ Hồng lại do dự.
Tạ Ngọc Dao lúc này đã nhận ra vấn đề: “Có gì mà không hay chứ? Đâu phải con gái xuất giá về thăm nhà mẹ đẻ mà phải câu nệ lễ nghĩa. Cậu về nông thôn nhiều năm như vậy, người nhà nhìn thấy cậu chắc chắn sẽ rất vui, làm gì mà trông mong cậu mang gì về.”
“Đúng vậy. Mấy năm nay cậu đã gửi về nhà không ít đồ rồi, thiếu lần này cũng chẳng sao. Cậu chỉ cần nói trên tàu đông người, không tiện mang theo, họ sẽ hiểu thôi.” Dương Thục Mai tiếp lời.
“Nếu hai cậu đều nói vậy, thì được rồi. Tôi sẽ chỉ mang quần áo về.”
Hòn đá trong lòng Ngô Lệ Hồng cuối cùng đã rơi xuống. Cô cười nói thêm vài câu rồi trở về thu dọn quần áo chuẩn bị về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT