So với việc săn được con mồi để anh trai ăn ngon hơn một chút, thì chuyện đã hứa với chị Ngọc Dao quan trọng hơn. Vu Văn Giang nói: “Anh Trần, may mà anh nhắc, vậy em không tham gia đội săn bắn nữa.”
Các thanh niên trí thức khác rất tò mò chuyện của hai người họ, nhưng họ rõ ràng không muốn nói thêm, nên cũng không hỏi.
Mọi người đến sân phơi lúa, các xã viên xung quanh đều đang nói chuyện về việc săn bắn mùa đông.
Đại đội trưởng thấy mọi người đã đến gần hết, công bố người phụ trách đợt săn bắn lần này: Đội trưởng đội dân quân Thanh Sơn Truân, Triệu Đại Tráng.
Công xã Hồng Kỳ có một đoàn dân quân. Thành viên trong đoàn được tuyển chọn từ các xã viên của các đại đội sản xuất trực thuộc, dựa theo xuất xứ mà chia thành các đội dân quân.
Họ vừa phải tham gia huấn luyện dân quân, lại vừa phải xuống đồng sản xuất. Họ là một trong những lực lượng vũ trang của địa phương.
Gần mười năm nay, không ít nơi đã từ đấu võ mồm chuyển sang đấu súng. Ban đầu là gậy gộc, sau này là súng tự chế, còn có cả lựu đạn, thậm chí là pháo tự chế, xe bọc thép… Những người này phần lớn là thanh niên, thương vong rất thảm khốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT