Chú Ninh nghe những lời này, thở dài một tiếng: "Cái thời này..."
Lúc ấy, Tạ Ngọc Dao nảy ra một ý tưởng, cô chột dạ liếc nhìn Triệu Hồng Huy.
Chỉ bằng một cái nhìn đó, Triệu Hồng Huy lập tức đoán được ý định của cô. Ánh mắt anh trở nên nghiêm nghị, lắc đầu với cô. Chợ đen là nơi có thể kiếm tiền, nhưng với tình trạng của Vu Văn Ba, nếu xảy ra bất kỳ sự cố nào nữa, mọi chuyện sẽ chấm dứt hoàn toàn. Hơn nữa, với vết thương nặng như thế, có lẽ Vu Văn Ba sẽ không thể làm việc nặng trong một thời gian dài, cần phải tìm một cách khác.
Tạ Ngọc Dao cũng biết nguy hiểm khi dính dáng đến chợ đen là quá lớn, cô mím môi thu lại tầm mắt, nhìn vào Vu Văn Ba đang bị thương nặng. Mọi chuyện hãy đợi anh ấy hồi phục rồi tính sau.
Xe tăng tốc, cuối cùng cũng đến được bệnh viện công xã. Bác sĩ trực ban nhìn thấy vết thương như vậy, không dám tiếp nhận: “Vết thương quá nặng, ở đây không xử lý được, vẫn là nên nhanh chóng đưa đến bệnh viện huyện.”
Triệu Hồng Huy không nói hai lời, mượn điện thoại bệnh viện bấm hai số, một gọi đến bệnh viện huyện, một gọi đến đội vận chuyển.
Chẳng bao lâu sau, Huy Tử lái một chiếc xe buýt nhỏ lao đến, mọi người chuyển bệnh nhân lên xe và đi đến bệnh viện huyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT