Chẳng lẽ trước đây cũng không có ai chăm sóc hắn, là hắn tự tắm như vậy sao?
Tống Cửu đỏ mặt nhận lấy khăn tay, dạy hắn lau từ mặt xuống cổ rồi đến lưng, từng chút một. Đến khi khăn tay lau đến bụng hắn, Tống Cửu dừng lại. Vừa rồi lòng bàn tay chạm vào cơ bụng của hắn, nàng có chút xấu hổ, cảm giác như mình đang chiếm tiện nghi của hắn.
Thấy vợ một lúc lâu không động đậy, Nhâm Vinh Trường kỳ quái nhìn nàng, chỉ vào hai chân mình: "Nương tử, chỗ này chưa lau."
Tống Cửu vội vàng đưa khăn tay cho hắn, bảo hắn tự lau.
Tự lau thì tự lau, phu quân nàng lại rất nghe lời, không hề nói giận là cắn người, khác hẳn lời đồn.
Lúc này Tống Cửu đã không còn sợ hắn như vậy nữa, thậm chí nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ của hắn, nàng cũng buông xuống cảnh giác.
Đêm đến, khi đi ngủ, Tống Cửu định đặt một khoảng cách ở giữa nệm, không ngờ phu quân lại dựa sát vào, một tay ôm chầm lấy nàng, nói là mẹ hắn dạy như vậy. Hắn còn nói nếu tối nay họ không động phòng, mẹ hắn sẽ đuổi vợ đi, hắn không muốn vợ bị đuổi đi, cho nên nhất định phải động phòng.
Nghe những lời này, Tống Cửu không dám phản kháng, cứ thế im lặng nằm yên. Mãi đến khi Nhâm Vinh Trường ôm nàng ngủ say sưa, nàng mới thở phào nhẹ nhõm. Quả nhiên là không hiểu gì, lần này nàng không cần lo lắng nữa.
Một đêm trôi qua, Tống Cửu lại có một giấc ngủ thoải mái nhất từ trước đến nay. Lần đầu tiên được ngủ trên tấm nệm mềm mại, đắp chiếc chăn mới ấm áp, bên cạnh còn có một người sưởi ấm, đêm đầu tiên ở Nhâm gia nàng lại không hề mơ mộng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play