Một bát này cuối cùng vẫn chui tọt vào bụng Đào Bảo Nhi. Ăn xong, cũng vừa khéo đến giờ đi ngủ.
Ngọc Trúc vốn không quen nằm chung giường với người khác, nhưng Đào Bảo Nhi thì chẳng hề để ý. Hai đứa bé, mỗi đứa một đầu giường, ngược lại cũng coi như yên ổn.
Nửa đêm, Ngọc Trúc mơ mơ màng màng cảm thấy bàn chân ngứa ngứa. Theo thói quen, nàng đưa tay mò sang bên cạnh tìm tỷ, chợt sực nhớ ra mình đang ở nhà thẩm thẩm. Vội vàng ngồi dậy sờ soạng trong chăn, quả nhiên tóm được “móng vuốt” của Đào Bảo Nhi. Hóa ra chính cái tên nhóc này nghịch ngợm làm nàng ngứa chân!
Ngọc Trúc lập tức cuộn chăn lại, nhét bàn tay của hắn trả về chỗ cũ rồi mới nằm xuống. Vừa lim dim sắp ngủ, lại nghe thấy bên kia vang lên một tiếng lẩm bẩm:
“Nương… con muốn xuỵt xuỵt…”
Xuỵt… xuỵt xuỵt!?
Ngọc Trúc hoảng hồn bật dậy, vội bò sang đẩy mạnh hắn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play