Từ trong thành đến thôn, dù có gấp gáp thế nào xe nhanh nhất cũng phải nửa canh giờ. Hắn hẳn là lúc trời chưa sáng đã lên đường. Ngọc Dung nhìn mà thấy đau lòng, vội bưng chén lớn nước đường đưa hắn uống cho ấm bụng, lại mau mau đi gọi các muội muội rời giường.
Ngọc Linh cùng Chung Tú dậy rất nhanh, chỉ có Ngọc Trúc còn nằm lì trên giường, rầm rì không chịu dậy. Ngọc Dung đành phải tự tay mặc xiêm y cho nàng, lấy thêm một tấm chăn mỏng, bọc lại rồi đặt thẳng lên xe.
Dù sao, từ đây vào thành cũng mất hơn một canh giờ, để nàng ngủ thêm một giấc cũng được.
Sau một canh giờ—
Sắp đến nơi, Ngọc Dung bỗng nhớ ra điều gì, quay đầu hỏi Chung Tú:
“A Tú, ngươi ở trong thành có muốn đi thăm bằng hữu nào không? Chúng ta còn phải cùng Ngụy Bình tới xem Lang trung, nếu ngươi có việc, có thể đi trước, chậm một chút lại hẹn hội ở cửa nhà Ngụy Bình cũng được.”
Nghe nàng nói, Chung Tú quả thật nhớ đến có một người mình muốn thăm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT