“Muội muội ngoan, ta sai rồi, về sau không dám nữa…”
Một câu ấy, nghe ra đã là giọng lão luyện cầu xin tha thứ.
Ngọc Trúc chỉ thấy đầu óc ong ong, chẳng buồn nhặt lại mấy món đồ rơi, chỉ lo mau đem vị tiểu tổ tông này đưa lên bờ cho xong. Nàng vội vào rừng gọi Nhị tỷ cùng Đào Mộc ra. Chuối tiêu đã chặt thành hai đống lớn, việc cũng coi như xong, giờ chỉ nên trở về mới phải.
Yến Linh vẻ mặt ấm ức, lẽo đẽo theo sau lưng Ngọc Trúc lên thuyền.
“Ngọc Trúc muội muội, ngươi có giận ta chăng?”
Ngọc Trúc khẽ lắc đầu. Trong lòng nàng chỉ thoáng nghĩ tới chuyện đời nay từng thấy: bao kẻ bị lừa bán, kẻ thì chạy nạn dọc đường gặp cảnh thê lương… nghĩ đến liền thấy rùng mình.
“Không phải giận ngươi, chỉ là vì ngươi mà ta lo sợ. Yến tỷ tỷ, dáng người như ngươi — trắng trẻo, non nớt, lại xinh xắn — nếu một mình trốn ra khỏi nhà, nguy hiểm biết dường nào!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT