Yến Linh vì lên thuyền, coi là ngoan ngoãn cực kỳ. Nếu để Hoài hầu nhìn thấy, phỏng chừng cũng chẳng dám tin đây chính là nữ nhi của mình. Hai người rất nhanh đã tới chỗ neo thuyền đánh cá. Nói thật, thuyền đánh cá nhà các nàng vốn là thuyền người ta bỏ đi, so với mấy chiếc thuyền mới bên cạnh, quả thực xám xịt cũ nát. Yến Linh vốn tâm tâm niệm niệm muốn có thuyền đánh cá, lại không ngờ chính là cái dáng vẻ này. Trong lòng khởi đầu có chút ghét bỏ, song nghĩ đến có thể ngồi thuyền mà ra biển, điểm nhỏ ghét bỏ ấy liền tan biến sạch sành sanh.
“Nhị ca, các ngươi đã thu thập xong chăng?”
“Thu thập xong rồi, lên đi.”
Ngọc Linh đưa tay kéo, quay đầu lại mới phát hiện tiểu muội phía sau còn dắt theo một oa nhi.
“Nàng là ai?”
“Chính là Thái đại nương mang tới, muốn tới nhà ta học trù nghệ. Vừa rồi nàng chơi đùa ở bãi cát, bị bạch tuộc dọa sợ. Ta nghĩ trong nhà giờ cũng chẳng ai bầu bạn cùng nàng, để nàng loạn chạy trên bãi cát chi bằng đem theo thuyền, tự ta coi sóc.”
Ngọc Linh: “...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play