Dọc theo đường đi, Đào Mộc miệng cứ không ngừng nói chuyện, khiến người ngoài nhìn vào còn tưởng hắn là người lắm lời.
Kỳ thực, Đào Mộc bình thường ít nói, đặc biệt khi gặp các cô nương trong thôn, một câu cũng không dám nói. Vì tật này, nương Đào Mộc còn nhiều lần phải đưa hắn đi xem thầy thuốc.
Khi tới cửa nhà Ngọc Dung, cơn bệnh cũ lại tái phát. Ngọc Linh không biết tật xấu này của Đào Mộc, chỉ cảm thấy cuối cùng cũng yên tĩnh, liền vội ôm bình gốm nói lời cảm ơn rồi quay lại tìm Đại tỷ nấu cháo.
Đào Mộc há miệng mấy lần nhưng không thốt ra lời nào, đành quay đi, lặng lẽ đi nấu nước. Ngọc Dung nghe tiếng muội muội trở về, quay đầu nhìn thì chỉ còn thấy bóng lưng Đào Mộc.
“ Ai vậy?”
Ngọc Linh cười đáp: “Hắn tên Đào Mộc, sát nhà chúng ta, chính là con trai Đào Nhị thẩm. Người rất nhiệt tình.”
Chỉ tiếc hôm nay không lấy được nhiều nước để thoải mái tắm rửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play