Sau nửa canh giờ, hai người cuối cùng cũng trở lại thuyền sau khi giao hàng xong. Cả hai đều mệt đến rã rời, mồ hôi ướt đẫm áo quần.
Ngọc Trúc vội vàng cầm quạt phe phẩy cho Nhị ca.
“Nhị ca, có muốn uống chút nước không?”
Ngọc Linh mỉm cười, lắc đầu rồi tự cầm quạt phẩy:
“Không sao đâu, nghỉ một lát là khỏe lại thôi.”
Thấy tinh thần Nhị ca vẫn ổn, Ngọc Trúc cũng nhẹ nhõm phần nào. Nhưng khi ngẩng lên nhìn xa xa, nàng thấy một đám mây xoáy lạ lùng, trong lòng thoáng chột dạ. Kéo nhẹ tay áo Đào Mộc, nàng chỉ lên trời hỏi:
“Đào Mộc ca ca, đám mây kia trông giống chim nhỏ xòe cánh phải không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play