Bởi vì phần lớn hải sản chẳng thể vận đi xa, chỉ đành muối cá, làm mắm tôm bán lắt nhắt, trừ phí lộ thì hầu như chẳng còn lời lãi bao nhiêu. Thật sự cũng chẳng giúp ích được gì.
Nhưng thứ Ngọc Dung mang tới hôm nay, lại mở ra một con đường sáng.
Loại bột tăng vị này, Tần đại nhân đã nếm qua, hiệu quả không chê được. Đặt trong tửu lâu, chắc chắn khách tranh nhau mua; nhà giàu càng chẳng lo đầu ra. Hơn nữa, nó khác hẳn cá tôm. Một xe cá tôm chở đi thì nặng nề, lời lãi chẳng bao, còn một xe bột tăng vị thì nhẹ nhàng, giá trị lại cao gấp mấy lần.
Càng nghĩ, lòng Tần đại nhân càng nóng rực, nhìn Ngọc Dung cũng trở nên chăm chú khác thường.
“Đại nhân?”
Ngọc Dung khẽ gọi vài lần, Tần đại nhân mới hoàn hồn, cúi đầu nhìn trong bình bột, quả nhiên giống hệt loại ông từng mua trước đó.
“Ngọc cô nương, bản quan không muốn vòng vo. Quan phủ muốn mua phối phương làm bột tăng vị này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play