Hai người dần dần đi xa, sóng biển từng đợt tràn tới, rất nhanh đã nuốt mất bãi đá ngầm đầy hàu.
Trong nhà, Đào Nhị thúc đã canh sẵn nồi súp trứng, chờ Ngọc Trúc về cùng ăn. Từ xa trông thấy thê tử ôm con, lại vác theo một sọt to, ông vội bước ra đón. Đến gần, ánh mắt liếc vào sọt nghe leng keng nặng trịch, ngạc nhiên hỏi:
“Hài nhi hắn nương, sao ngươi mang cả đống đá về thế này?”
Đào Nhị thẩm bực mình lườm:
“Ngươi quản ta làm chi! Mau tránh ra, để ta đặt xuống cái đã!”
Sọt lớn nặng trịch, lại còn bế thêm Ngọc Trúc, nàng mồ hôi nhễ nhại. Đặt con bé cùng sọt xuống, nghỉ ngơi một chốc, rồi mới cầm dao ra khiêng thử đống hàu kia.
Ban đầu lóng ngóng, dao khó lách vào vỏ, có phần chật vật. Nhưng càng làm càng quen tay, chẳng mấy chốc đã gỡ sạch cả sọt hàu đầy ắp, chưa hết nửa canh giờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT