Ngọc Trúc theo Đào thẩm đi ra bãi biển chơi, còn Ngọc Dung thì một mình thong thả cưỡi lừa trên đường vào thành.
Cũng chẳng phải nàng không muốn đi nhanh, mà là có thúc thế nào, con lừa dưới thân cũng không chịu nhấc bước nhanh hơn. Dường như cho dù trời sập xuống, nó cũng chẳng buồn kinh động.
Một con vật cố chấp như vậy, đây là lần đầu tiên nàng thấy.
May mà từ thôn vào thành cũng không xa, có chậm rì rì thì cùng lắm cũng chỉ mất hơn hai canh giờ, cũng chẳng phải chuyện lớn.
“Được rồi, ngươi cứ từ từ lắc lư đi vậy, ta coi như đi dạo ngắm cảnh.”
Ngọc Dung khẽ vỗ vào cổ con lừa, rồi cũng chẳng vội nữa, vừa đi vừa nhìn ngắm phong cảnh ven đường. Đến khi nàng lắc lư vào đến cổng thành thì mặt trời đã gần đứng bóng.
Từ xa đã nghe tiếng rao của các hàng quán, theo gió đưa đến mùi đồ ăn thơm nức. Nghĩ lại từ sáng tới giờ chỉ ăn mỗi quả trứng gà, bụng nàng réo ùng ục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT