Bây giờ Ngọc Trúc không còn phải chắt chiu tích góp của hồi môn cho hai tỷ tỷ nữa, trong tay dư dả vô cùng, ngay cả chuyện mua thêm một tòa viện cũng có thể lo được. Nhưng nàng lại cảm thấy việc ấy không quá thực dụng, có phần lãng phí.
Đại tỷ không thường ở trong thôn, a nương cùng mọi người cũng sẽ không ở lâu, nếu chỉ để thỉnh thoảng tụ họp mà dựng cả một viện riêng thì chẳng phải hơi dư thừa sao?
“Tiểu Trúc tử, ngươi thật khờ quá. Trên đảo có nhiều phòng như vậy, ngươi còn sợ nương với tỷ tỷ không có chỗ ở hay sao?”
Ngọc Trúc: “!!”
Nàng lập tức thấy đúng là có gì đó kỳ lạ. Nếu không phải Nhị Mao nhắc nhở, nàng còn định… tự ngu ngốc mà phí tiền thật rồi.
“Nhị Mao, đầu óc ngươi xoay nhanh thật đó!”
Ngọc Trúc vui quá, suýt chút nữa đã nhào tới hôn một cái, khiến Nhị Mao sợ đến mức vội vàng lùi mấy bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT