Thời gian trôi mau, xoài trên đảo từ lúc chín tới lúc bán đi, nhiều lắm cũng chỉ một tuần lễ. Giờ đây trên đảo đã chẳng còn bao nhiêu dự trữ, ngay cả nhà mình cũng ăn chẳng đủ, nói gì đến việc cấp cho thôn dân.
Một ngàn cân xoài, tổng cộng đổi được ba mươi hai lượng bạc, toàn bộ đều đưa vào túi nhỏ của Ngọc Trúc. Việc này vốn dĩ Ngọc Dung cùng Ngọc Linh hai tỷ muội đã bàn định trước.
Đợi lo xong việc buôn bán xoài, thì sầu riêng trên đảo cũng tới kỳ chín, chẳng bao lâu có thể mang ra bán.
Dạo gần đây, cả đảo đều nồng nặc mùi sầu riêng. Ngoại trừ Ngọc Trúc có thể thản nhiên ở gần, kẻ khác hễ bước tới gần cây sầu riêng đều vội lấy vải che mũi.
Ngọc Trúc trước tiên hái một quả, đặt sang bên. Đợi cho lớp gai ngoài mềm nhũn mới bổ ra.
Vừa mở liền ngẩn người – quả này thật giống loại “Miêu Sơn Vương” ở phương Nam, cơm vàng, hạt nhỏ, sắc vàng rực rỡ, nhìn đã thấy thèm.
Nàng ấn thử, cơm quả mềm mịn, rõ ràng có thể ăn. Bèn múc một miếng bỏ vào bát, dùng muôi xúc một thìa lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT