Ngọc Trúc ở bên nghe hai vị thương nhân nói chuyện một hồi, mới để ý phía sau còn có Tần đại nhân.
Nàng bèn hỏi:
– Đại nhân, bọn họ cũng là người trong phủ nha sao?
Tần đại nhân lúc này mới như sực nhớ, quay đầu xin lỗi rồi giới thiệu:
– Hai vị đây là đại phú thương ở Ký thành. Vị này là Bạch gia chủ, vị kia là Dương gia chủ, ngươi gọi một tiếng thúc thúc là được. Hôm nay tỷ tỷ ngươi chẳng phải đi bàn chuyện buôn bán cùng họ sao? Ta vốn trong phủ không tiện chiêu đãi, lại sợ tin tức lộ ra ngoài, nên liền theo tỷ tỷ ngươi lên đảo, dứt khoát ở đây nghị bàn.
Nếu lúc ấy Tần đại nhân không vừa nói vừa nhìn chằm chằm chuỗi bạch tuộc nướng trong tay mình, thì có lẽ Ngọc Trúc đã tin. Nhưng rõ ràng là… ngài ta chỉ thèm cây ớt thôi!
Từ lần trước được nếm ớt trên thuyền, chẳng biết mở ra dây thần kinh nào, mà biến đủ cách để moi chút ớt từ trong tay nàng. Ớt trên đảo vốn hiếm, Ngọc Trúc giữ như của báu, còn chưa biết thu hoạch bao nhiêu, vậy mà đã bị người nhòm ngó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play