Hai tỷ muội ở trong bếp bận rộn một hồi, vừa làm tương cua vừa lo liệu việc nấu nướng, mãi đến chạng vạng mới xong.
Thập Tam Nương đã chuẩn bị hơn nửa mâm cơm, phần còn lại có rong biển thì nàng không biết chế biến, đều để cho Ngọc Trúc làm. Hương thơm từ bếp tỏa ra, khiến cả đảo ai nấy đều nuốt nước bọt.
Nói thật, thứ khiến mọi người thấy an lòng nhất khi ở lại trên đảo, ngoài việc buổi tối được tự do, chính là bữa cơm. Từ nhỏ đến lớn, họ chưa từng được ăn ngon như vậy. Cho dù chỉ là cháo ngô thêm chút cá con, cũng đã ngon hơn hẳn cơm nhà trước kia.
Nhưng vì Nhị cô nương còn chưa về, nên cả nhà phải đợi nàng rồi mới được dọn cơm.
Chừng nửa canh giờ sau, khi trời đã sắp tối, từ xa trên biển mới thấy một chiếc thuyền đánh cá trở về.
Ban đầu, Ngọc Linh chỉ nói một câu với Đại tỷ rồi kéo Đào Mộc đi cắt rong biển, ai ngờ vừa đi đã mất hai canh giờ. Bây giờ trở về, thuyền của nàng chất đầy, khiến mọi người đều sững sờ.
“Trời ơi, thuyền của Nhị cô nương toàn là… toàn là cái gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play