Ngọc Trúc nói, Nhị Mao từ trước tới nay vốn rất nghe lời. Huống chi lần này nàng cũng là vì tốt cho bản thân mình, tất nhiên phải nghe theo.
Nhị Mao ngoan ngoãn nhận lấy  vải bố, xoa mái tóc rối tung quá nửa mới chịu buộc gọn lại.
Từ lúc bước ra cửa cho tới khi đi xa, cả tổ tôn đều không nói một lời.
Ngọc Trúc thấy không ổn, đi một đoạn khá xa mới nhỏ giọng hỏi:
“Ngươi cùng nãi nãi rốt cuộc có chuyện gì?”
“Bà ấy à… chẳng qua không chịu nghe ta xếp đặt thôi, cũng chỉ thế.”
Nhị Mao cười nhạt, không còn xem trọng cái gọi là tình thân như trước. Trong mắt nàng, không có tiền thì tất cả đều vô nghĩa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play