Lâm Sơ Ngôn choáng váng cả người—— cậu không nói được, cũng không có cách nào phát ra tiếng nhắc nhở, đành phải điên cuồng nháy mắt ra dấu.
Chu Các Chi thấy tiểu câm gấp đến đỏ mặt, mở miệng nói: “Phó Minh Sâm nhanh như vậy đã thả cậu ra rồi sao?” Ngụ ý là sao không cấm túc lâu hơn một chút.
Nguyễn Kiều sửng sốt, cuối cùng cũng nhận ra có điều không ổn, vừa quay đầu lại thì thấy Chu Các Chi sắc mặt không tốt đứng ở đó, hiển nhiên rất khó chịu vì cậu ta lại đang dạy hư vợ mình.
Người này đi đường không có tiếng động sao? Nhìn chằm chằm Tiểu Ngôn sát sao như vậy?
Nguyễn Kiều chiến lược lấp liếm: “Khụ khụ, Chu tiên sinh tan làm về sớm thế à? Vừa nãy tôi đã thay anh kiểm tra Tiểu Ngôn, cậu ấy bây giờ đặc biệt ngoan ngoãn! Những chỗ lung tung rối loạn kia sẽ không đi nữa đâu!”
“Phải không? Tiểu Ngôn bây giờ ngoan như vậy sao?” Chu Các Chi một chữ cũng không tin, giọng nói nhàn nhạt: “Về sau muốn chơi gì kích thích, lão công có thừa thời gian để chơi cùng em.”
Lâm Sơ Ngôn: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT