Lâm Sơ Ngôn cảm thấy cả tầng N im lặng trong một khoảnh khắc, những người vốn đang nhàn nhã uống nước và trò chuyện đều lặng lẽ ngừng lại. Ngay cả Dư Tiểu Dương bên cạnh cũng trở nên nghiêm túc, thu lại nụ cười thoải mái vừa rồi.
Ông chủ của họ ở công ty trên dưới không ai không quen biết, chẳng qua anh rất ít khi xuất hiện ở tầng N. Ngay cả Tưởng Chanh và Lý Hoài bên cạnh anh cũng thần long thấy đầu không thấy đuôi.
“Cậu...” Dư Tiểu Dương nhìn Lâm Sơ Ngôn bên cạnh mình, một âm tiết ngắn ngủi dừng lại, ngay sau đó cúi đầu cung kính hô một tiếng Chu tổng.
Chu Các Chi không có biểu cảm gì, hơi gật đầu coi như đáp lại, ánh mắt từ đầu đến cuối dừng trên người Lâm Sơ Ngôn, “Sao không ăn cơm mà chạy lung tung?”
Lâm Sơ Ngôn từ từ đi qua, cậu ở bên đại vai ác lâu rồi, thật ra có thể nhìn ra tâm trạng của anh.
Khi tâm trạng tốt, vẻ dịu dàng nơi đuôi mắt khó mà che giấu được, khi tâm trạng không tốt, vẻ mặt hờ hững lạnh nhạt không hề giấu giếm, cảm giác cự tuyệt người ngoài ngàn dặm.
Rõ ràng, lúc này Chu Các Chi đang ở trạng thái sau. Lâm Sơ Ngôn ngoan ngoãn đứng bên cạnh anh, gõ chữ trên notepad: “Chán quá nên xuống dưới đi dạo, còn quen được một người bạn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT