Chu Các Chi nhìn bộ dạng đáng thương của cậu, không kìm được bật cười. Anh cúi người, hai tay chống ở bên cạnh Lâm Sơ Ngôn, giọng trầm thấp: “Ai nói với em những điều này?”
Chiếc ga giường lụa rất mềm mại, Lâm Sơ Ngôn cuộn mình ở một vị trí thoải mái, khuôn mặt dụi dụi vào gối như một chú mèo nhỏ, dường như có chút mệt mỏi.
Nhưng cậu vẫn cố gắng suy nghĩ, tiếng lòng đứt quãng: [Kịch bản viết như thế... Nói em chỉ là một bia đỡ đạn sống không qua mấy tập...]
“Vậy tôi là vai ác, là người xấu trong kịch bản?” Chu Các Chi rất tò mò.
Lâm Sơ Ngôn ợ một tiếng vì rượu, trước mắt bởi vì cồn mà hơi ửng hồng, giữa mày cũng nhíu lại: [... Là người xấu, là một đại đại ác nhân tàn nhẫn độc ác.]
Thì ra là vậy… Ánh mắt Chu Các Chi có vẻ như đã hiểu rõ tất cả. Thảo nào người câm nhỏ từ lần đầu tiên thấy anh đã ở trong trạng thái mâu thuẫn và nhút nhát như vậy.
Mặc dù lúc đó anh chưa bộc lộ quá nhiều ác ý, cậu vẫn theo bản năng sợ hãi, kháng cự và hoảng loạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play