Lâm Sơ Ngôn lặng lẽ đẩy tay anh ra: [Vâng, vâng, vâng, biết rồi, anh có bàn tay vàng, anh có thể đọc suy nghĩ. Cứ tưởng tôi là con nít dễ dỗ à...]
Cốc cốc -- tiếng gõ cửa vang lên.
Giọng Nguyễn Kiều xuyên qua cánh cửa vọng vào, với âm điệu Hong Kong đặc trưng: “Tiểu Ngôn em còn chưa xong sao? Bartender đang chờ chúng ta dưới lầu rồi.”
Họ hẹn tối nay đi uống rượu bên bờ hồ, loay hoay như vậy, Lâm Sơ Ngôn suýt nữa thì quên mất.
Chu Các Chi tinh ý tránh sang một bên, Lâm Sơ Ngôn cuối cùng cũng tìm được cơ hội bò dậy khỏi giường, lảo đảo mở cửa rồi chạy đi.
Nguyễn Kiều bị dáng vẻ của cậu dọa sợ: “Tiểu Ngôn, em... sao vậy?” Khoảnh khắc này, Lâm Sơ Ngôn có cảm giác như nhìn thấy người thân.
Mặc dù cậu và Nguyễn Kiều quen biết chưa lâu, cũng chưa nói được mấy câu tâm sự. Nhưng –– người có thể tạm thời cứu cậu ra khỏi tay Chu Các Chi, chính là người thân!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play