Viên Thiệu nhìn thẳng: "Tôi thật sự hiểu rõ hơn cậu."
Vẻ bình tĩnh của anh toát lên sự đối đầu, khiến Trâu Lễ khó chịu ngay lập tức: "Cậu..."
Ứng Hiểu Vũ nhìn qua nhìn lại, ngơ ngác — sao vậy? Sao tự nhiên lại cãi nhau? Nói chuyện gì vậy? Chuyện này cũng có thể tranh cãi sao?
Ứng Hiểu Vũ vội vàng đưa tay chạm vào Viên Thiệu, ra hiệu cho Viên Thiệu im lặng, sau đó đứng dậy, kéo tay Trâu Lễ, muốn đưa Trâu Lễ đi.
Viên Thiệu im lặng thật, nhưng ánh mắt nhìn Trâu Lễ đã lộ rõ sự khó chịu. Trâu Lễ trước khi quay đi cũng dùng ánh mắt khó chịu tương tự nhìn lại Viên Thiệu, thậm chí còn ra hiệu bằng mắt: Cứ chờ đấy.
Viên Thiệu khẽ liếc: Chờ thì chờ.
Một lúc sau, Trâu Lễ xuống lầu và đi mất. Ứng Hiểu Vũ ngồi lại, khó hiểu và lo lắng nhìn Viên Thiệu. Viên Thiệu nhanh chóng thu lại vẻ mặt, nhìn Ứng Hiểu Vũ với ánh mắt thân thiện hết mức, cứ như thể muốn viết chữ "Tôi rất lương thiện" lên trán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT