Con mèo đốm ngoan ngoãn cúi đầu ăn miếng xúc xích bẻ vụn trên mặt đất. Trước mặt nó, Ứng Hiểu Vũ ngồi xổm ôm gối, lặng lẽ ngắm chú mèo. Bên cạnh, Trâu Lễ cũng ngồi xổm, tay cầm đoạn xúc xích còn lại.
Ứng Hiểu Vũ nhìn mèo, còn Trâu Lễ thì nhìn Ứng Hiểu Vũ.
Ánh đèn từ cửa hàng tiện lợi và đèn đường không sáng lắm đan xen, chiếu lên gương mặt xinh đẹp và đôi mắt đen láy của Ứng Hiểu Vũ. Trâu Lễ nhìn mà cảm xúc dâng trào.
Trâu Lễ đã liếc Ứng Hiểu Vũ vài lần, quá muốn nói gì đó với người mình thích. Anh xoa lòng bàn tay lên đùi, lấy hết can đảm mở lời: “Con mèo này gầy thật đấy.”
“Ừm.”
Ứng Hiểu Vũ vẫn nhìn mèo, lặng im.
Thấy lời nói của mình không gây được sự chú ý, cũng không khiến Ứng Hiểu Vũ mở lời, Trâu Lễ thầm rủa: Mày có được không đấy?! Nói chuyện gì có ích hơn đi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play