Ánh trăng vằng vặc trên cao, tiếng ếch kêu râm ran khắp đồng ruộng.
Trên con đường nhỏ yên tĩnh, chỉ có tiếng xe ngựa lộc cộc của nhà Chu Hưng Đức. Điềm Thủy đã sớm ngủ say trong vòng tay của Tiểu Đạo.
Tiểu Đạo nghi hoặc hỏi: "Nghe ý anh, chẳng lẽ lần anh ngất xỉu còn mơ thấy gì đó? Mơ thấy cái gì mà quan trọng vậy, đến cả em rể anh cũng phải hỏi?"
Chu Hưng Đức quay đầu nhìn Tiểu Đạo một hồi lâu. Anh nhớ lại chuyện bị bắt đi phục dịch, sợ dọa vợ, mà vợ anh lại đang mang thai chưa vững. Anh quay người lại, tiếp tục thúc con la đi, một lúc sau mới đáp: "Một lời khó nói hết."
"Ấy, cái gì chứ?" Tiểu Đạo bực mình. Cái kiểu trả lời này đúng là muốn tức chết người ta. Cô trực giác rằng giấc mơ kia có vẻ rất khó lường. Nhìn chồng mình bụng dạ không có bao nhiêu chữ nghĩa, mà cũng có thể thốt ra được câu "một lời khó nói hết", thì biết chuyện chẳng đơn giản.
Cô nhích lại gần, thăm dò hỏi: "Vậy nhị muội phu nói gì? Anh ta cũng mơ thấy à? Em thấy hai người nói chuyện có gì đó không ổn, chẳng lẽ hai người mơ cùng một giấc mơ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT