Dù bị trọng thương, Bách Lí Hưu vẫn đi lại tự nhiên giữa ba cõi. Phó Yểu Yểu được hắn ôm vào lòng, chỉ trong vài hơi thở, núi rừng đã lùi xa, đèn đuốc bỗng bừng sáng. Khi nàng định thần lại, đã thấy mình đang ở trong kinh thành.
Đêm đã khuya, ngoài lính tuần đêm và người gõ mõ, đường phố vắng tanh. Hai thân ảnh chợt xuất hiện không gây chú ý, chỉ có một con chó vàng ở đầu phố sủa điên cuồng về phía họ. Chưa đợi Bách Lí Hưu ra tay, Quán Quán liền thò đầu ra từ túi Càn Khôn, nhe răng trợn mắt dọa nó một trận. Con chó vàng kẹp đuôi chạy mất.
Phó Yểu Yểu không ngờ mình có thể trở lại nhân gian thật. Nàng sững sờ một lúc lâu. Gió đêm mang đến hương hoa quế thoang thoảng. Nàng hít một hơi thật sâu: “Thu đến rồi.”
Lúc bị Phó Yểu bắt đi, mới vừa vào hè. Trải qua một mùa hè nóng bức, cơ thể của nàng chắc đã mục ruỗng dưới lòng đất rồi.
Bách Lí Hưu cảm nhận được cảm xúc của nàng lại chùng xuống, cau mày hỏi: “Không thích nơi này sao?” Hắn nhìn xung quanh. Đúng vậy, nơi này khác xa với chốn nhân gian mà nàng đã miêu tả, hắn cũng cảm thấy không tốt.
Phó Yểu Yểu vội vàng lắc đầu: “Không phải! Rất thích! Chúng ta đi tìm một quán trọ ở lại đi.”
Bách Lí Hưu nói: “Không ở quán trọ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT