Lần này, Bách Lí Hưu bị thương còn nghiêm trọng hơn cả lần ở Ám Uyên.
Thật ra, Phó Yểu Yểu có thể cảm nhận được hắn đã đến giới hạn, chỉ là người này quá hiếu thắng, ngay cả khi chết vẫn sẽ cố chấp chống cự.
Vừa rời khỏi địa giới Cửu Hoa Phái, hắn liền ngất lịm, máu chảy như thể không bao giờ cạn, ướt đẫm cả y phục. Phó Yểu Yểu vừa tức giận lại vừa có chút xót xa. Nàng nghĩ, tên ma đầu này không hổ mang danh “điên phê,” quả thật điên đến mức trước không có ai, sau cũng chẳng có kẻ nào sánh kịp. Cứ nhìn những đại lão của Tiên Môn, kẻ nào chẳng sợ chết, sao hắn lại có thể coi thường tính mạng mình đến thế?
Nàng lấy ra chiếc thuyền trăng khuyết, đưa người đã bất tỉnh lên, điều khiển linh lực bay vào tầng mây, điên cuồng lao về phía ngược lại với Cửu Hoa Phái. Nếu không phải cây dù pháp bảo của Độ Hàn Giang đã tạo ra vết nứt trên ba tầng trói buộc pháp lực của hắn, Bách Lí Hưu đã chẳng thể thoát thân dễ dàng đến vậy. Coi như nàng đã nợ Độ Hàn Giang một ân tình lớn.
Quán Quán ngậm Tinh Viên, từ trong túi Càn Khôn bò ra. Nó ngửi thấy mùi máu, đi tới đi lui đầy sốt ruột. Tinh Viên cũng bị cảnh tượng này làm cho sợ hãi, lo lắng hỏi: “Hắn có phải sắp chết rồi không?”
Phó Yểu Yểu trấn an: “Hắn sẽ không chết đâu.”
Nàng cởi chiếc áo trên rách nát, ướt đẫm máu của Bách Lí Hưu. Tóc đen dính đầy máu, cơ thể hắn tựa như một vùng đất khô cằn, nứt nẻ, chằng chịt những vết rạn. Mỗi một vết nứt đều giống một vực sâu không đáy, bên dưới vực sâu ấy ma khí sôi sục, muốn xé nát cơ thể hắn. Nhưng xen lẫn trong luồng ma khí đó, lại không ngừng sinh ra từng đợt linh khí mỏng manh. Linh và ma, hai loại công pháp này giao tranh, va chạm ngay trong những vết nứt, cuối cùng hình thành nên những luồng tà khí vang lên như sấm sét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT