Giang Dã cuối cùng cũng nhớ ra mình đã quên chuyện gì. Chẳng phải là chủ nhiệm lớp đã gọi anh đến văn phòng nói chuyện vào buổi trưa sao? 
Kết quả là vì chuyện của Trình Y Xuyên, anh đã quên béng mất. Thảo nào chủ nhiệm lại gọi thẳng đến điện thoại của ba Giang, còn mách lẻo là anh muốn đi nuôi heo.
Giang Dã không đoán được thái độ của ba Giang đối với chuyện nuôi heo của mình, bèn thăm dò: “Thật ra con đã tìm hiểu rồi, gần đây ngành chăn nuôi cũng khá tốt, nghe nói còn có trợ cấp của nhà nước nữa.”
Ba Giang cười lạnh hai tiếng, nhìn anh như nhìn một kẻ ngốc chưa trải sự đời. “Trợ cấp? Con nghĩ hay thật, nuôi heo không đơn giản như vậy đâu.”
Ba Giang nói giọng khinh thường, nhưng Giang Dã nghe ra được, ông không hề phản đối anh. Vì vậy, Giang Dã khiêm tốn thỉnh giáo: “Vậy việc này có những điểm gì cần chú ý ạ?”
Ba Giang thong thả uống một ngụm trà, vị đắng nhẹ lan tỏa trong khoang miệng khiến ông bất giác nhíu mày. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play