Từ Nhân Nhân tự mình tắm rửa sạch sẽ, thơm ngào ngạt. Đêm đó, nàng ngồi trên giường trúc, từ trong không gian lấy ra chiếc hộp khổng tước lam.
Chiếc hộp bằng ngạnh xác sương mù, mặt ngoài chạm khắc hoa văn tinh xảo. Nắp hộp vừa mở ra, bên trong là cả một bộ mỹ phẩm dưỡng da đồng bộ: sữa rửa mặt, kem dưỡng ẩm, tinh chất dưỡng mắt, tinh hoa dịch, nhũ dịch, xịt khoáng.
“Cái hộp này cũng thật đẹp!” – Trương Tú Lan từ sau mành thò đầu ra, kinh ngạc khen một tiếng.
Từ Nhân Nhân gật đầu: “Muội có muốn dùng chung với ta không?”
Trương Tú Lan vội lắc đầu: “Ngươi quên rồi sao? Bộ mỹ phẩm lần trước ngươi cho, ta còn chưa dùng đến một nửa đâu. Nửa đời này tay chân thô ráp, da dẻ thế này, dùng mấy thứ kia làm gì? Mà ta cũng chẳng nhớ nổi phải dùng chai lọ theo thứ tự nào, rườm rà lắm. Ta vốn không có tính kiên nhẫn.”
Từ Xuân Sơn ở bên chen lời: “Nương ta không cần dùng cũng đẹp nhất!”
Đúng thật là tình nhân trong mắt, ai cũng hóa Tây Thi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT