Từ Xuân Sơn cũng không chắc: “Không biết còn có đường khác có thể đi hay không. Nếu không có, thì chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước thôi. Ta sẽ chậm rãi quan sát, xem bọn thổ phỉ kia rốt cuộc sẽ đi hướng nào. Nếu chúng nó quay ngược ra sau thì còn đỡ, chứ nếu đi về phía trước… thì phiền phức rồi.”
Việc bọn thổ phỉ ăn thịt người tất nhiên không thể nói thẳng ra với Từ lão gia cùng mọi người, nhưng sự nghiêm trọng của tình thế thì nhất định phải để cho bọn họ biết.
Cho nên sau khi trở về, Từ Đạt Tuấn nói dối rằng mình tình cờ nghe được.
Tuy không rõ ràng tình huống cụ thể, nhưng chỉ cần vừa nghe đến “thổ phỉ ăn người”, lại có khả năng là ăn trẻ con, lập tức cả đoàn đều sợ hãi đến run.
Đặc biệt là Chu gia cùng Thạch gia vốn mang theo vài đứa nhỏ, lập tức ôm con chặt không rời, những ngày kế tiếp e rằng đến ngủ cũng chẳng yên. Nếu có thể, bọn họ hận không thể đem con nhét trở lại trong bụng để yên ổn mà sinh lại lần nữa.
Từ lão gia nắm tay Từ Đạt Tuấn: “Lục Lang à, kế tiếp ngươi phải nghe ngóng cho kỹ, xem xem bọn thổ phỉ rốt cuộc đi hướng nào.”
Ông cùng Từ Xuân Sơn đều lo lắng như nhau. Nếu bọn thổ phỉ đi ra phía sau, trùng với đường mà bọn họ vừa đi qua thì không sao, dù gì bọn họ cũng sẽ không quay lại đường cũ. Nhưng nếu bọn chúng tiếp tục đi về phía trước, thì tình hình bọn họ sẽ nguy hiểm. Dìu già dắt trẻ, tốc độ vốn đã chậm, nhỡ đâu va chạm với bọn cướp thì chỉ có đường chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play