Hoàng đế hạ chỉ, binh lực dọc tuyến Bắc cảnh giăng dài ngàn dặm, từ Đại Ấp cho đến tận Đột Quyết, mỗi cửa ải đều có trọng binh trấn giữ.
Thế nhưng, riêng Lục Vân Tranh lại được ban cho “giả tiết”, quyền hạn chẳng hề nhỏ. “Sử chấp tiết” nghĩa là khi thường ngày hay lâm chiến, đều có thể chém quan viên từ nhị thiên thạch trở xuống, phạm quân lệnh càng có thể lập tức xử quyết.
Trong đại trướng hôm ấy, hắn chẳng nói nửa lời, chỉ thản nhiên ném ra thẻ quân lệnh. Hai thị vệ lập tức lôi phó tướng vừa thất bại trở về kia ra ngoài, trước mặt chúng tướng mà chém đầu.
Dẫu Trình lão tướng tự mình cầu tình, Lục Vân Tranh cũng chẳng buồn ngẩng mắt.
Không dừng lại ở đó, hắn còn nhân cơ hội đề bạt một vị tướng sĩ khác vốn bất hòa với Trình tướng, vừa khéo tạo thế cân bằng. Một phen bốn lạng đẩy ngàn cân, dứt khoát mà cường thế, khiến ai nấy vừa hận nghiến răng, lại vừa không thể không phục.
Kể từ đó, Lục thị lang bắt đầu có được một thế lực nhỏ, đủ giữ vững gót chân.
Sau đó, hắn vẫn tiếp tục “vườn không nhà trống”, đóng cửa không chiến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT