Lục Vân Tranh đành ngoan ngoãn ngồi lại bên cạnh Bùi Ngọc Hành, lần này thành thật cẩn thận, tự tay bóc từng quả nho, nhẹ nhàng đưa cho nàng.
Quả nhiên, gừng càng già càng cay!
Bùi Ngọc Hành nhìn cảnh ấy, mặt đỏ bừng đến không dám ngẩng đầu. Nàng như ngồi trên đống than, chỉ sợ lửa bén sang thân mình, vội mượn cớ lui về hậu viện.
Bùi Ngọc Lâm thu hết vào mắt, ánh nhìn đối với Lục Vân Tranh liền khác hẳn.
“Vân Tranh,” giọng chàng trầm thấp mà nghiêm nghị, “người trẻ tuổi việc gì cũng nên có chừng mực. Muội muội ta thân thể yếu ớt, ngươi chớ nên quá sức mà ức hiếp nàng.”
Lục Vân Tranh nghe vậy, trong lòng đã hiểu rõ ý tứ, chỉ đành căng mặt đáp khẽ:
“Ta biết rồi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT