Mồ hôi như hạt châu lăn xuống từ trán chàng, rơi khẽ lên cánh môi nàng. Nàng vô thức mím môi, vị mặn nhè nhẹ khiến tim nàng rung động, bất giác nghiêng người tìm đến, chỉ muốn được gần chàng hơn một chút. Đôi tay mềm mại thuận theo, gỡ bỏ lớp xiêm y vướng víu.
Nàng dần dần lạc vào men say, chẳng hay từ khi nào đã vòng tay ôm chặt lấy cổ chàng, để mặc chàng dẫn dắt. Hết thảy đều ngọt ngào, đẹp đẽ, dường như dễ tiếp nhận hơn nàng từng nghĩ.
Cho đến khi cơn đau bất ngờ ập tới, như gió bão tràn khắp toàn thân.
Nàng hít mạnh một hơi lạnh, thân thể run rẩy ngã xuống giường, hơi thở đứt quãng, nỗi đau xóa sạch mọi tơ tình. Trong khoảnh khắc ấy, nàng chỉ thấy lòng thắt nghẹn, thậm chí muốn buông xuôi.
Lục Vân Tranh thấy gương mặt nàng trắng bệch thì hoảng hốt, vội vàng dịu giọng trấn an, không dám nhúc nhích.
“Hoàng hậu nương nương chưa từng dạy nàng sao?” — chàng khẽ hỏi, chỉ mong nàng phân tâm.
Bùi Ngọc Hành muốn nói là chưa, nhưng vừa rồi nàng lại chẳng giống kẻ không biết gì. Mồ hôi và nước mắt quyện lại bên má, nàng thấy khó chịu, thậm chí chẳng muốn tiếp tục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT