Ánh mắt Lục Vân Tranh dừng mãi trên khối ngọc ve kia, tựa như muốn khắc sâu hình bóng của nó vào tâm khảm.
Tính ra, ngọc ve ấy theo bên nàng đã gần mười năm, còn lâu hơn cả khoảng thời gian ở trong tay hắn.
Vậy mà, nàng nói trả lại liền trả lại, nói không cần thì lập tức buông tay, không hề lưu luyến.
Đầu ngón tay hắn khẽ run, chậm rãi đưa ra, đặt lên bề mặt trơn lạnh của ngọc. Tựa hồ nơi đó vẫn còn vương lại hơi ấm từ bàn tay nàng, khiến tim hắn nhói lên từng nhịp.
Hắn siết chặt ngọc ve trong lòng bàn tay, như muốn giữ chặt một phần hơi thở còn sót lại của nàng, tham lam chẳng nỡ buông ra.
Sau cùng, hắn chỉ có thể nhắm mắt thật sâu, để mặc nỗi chua xót dâng đầy trong lồng ngực, một mảnh tịch mịch lạnh lẽo len lỏi khắp tâm can.
Linh Sam lặng lẽ theo tiểu thư về tới đình Lan Uyển – Tây Khóa Viện. Vừa bước vào nội thất, nàng rốt cuộc chẳng kìm được, òa khóc nức nở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT