Nghe nhắc đến chuyện da lông năm nay khan hiếm, gương mặt vốn điềm tĩnh của Lục Vân Dung cũng thoáng lộ ra vài phần thất vọng.
Lục Vân Lan vừa nghe đã ngạc nhiên:
“Thì ra là như vậy… khó trách quản sự từng bảo phải chờ thêm một thời gian nữa mới có. Như thế này, e là đều được vận từ Giang Nam ra cả.”
Lúc ấy, Linh Sam đứng chờ ngoài cửa khẽ liếc mắt nhìn chủ tử. Bùi Ngọc Hành lập tức hiểu ý, liền vẫy tay cho nàng vào, mỉm cười nói với các vị muội muội:
“Lúc ta vào kinh, đồ đạc mang theo quá nhiều, lại nghĩ khi ấy tiết trời hãy còn ấm áp, nên chưa vội gửi tới. Mới hôm qua, người hầu ở Giang Nam vừa chuyển một ít đồ lên kinh, ta cũng thuận tiện chuẩn bị cho các muội chút lễ nhỏ.”
Linh Sam cùng Như Ý vội vàng bưng hộp gấm tiến vào, đặt lên bàn, lần lượt mở ra.
Ban đầu, Lục Vân Tương cùng Lục Vân Dung vẫn còn mang vẻ thờ ơ, nhưng khi nhìn thấy bên trong, cả hai đều biến sắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play