Loan Loan nhìn đôi mắt kia đang nhìn chằm chằm mình, không dám động đậy lấy một chút. Sau lưng không hiểu sao lại dâng lên một luồng khí lạnh.
Cùng lúc ấy, một tiếng "tạch" vang lên, cây đánh lửa lóe sáng, bóng tối trong phòng bỗng chốc bị đẩy lui, ánh sáng nhu hòa chiếu rõ khuôn mặt của người thiếu niên trước mặt.
Cung Viễn Trưng cũng nhìn rõ "tinh quái" kia—gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp như ngọc, đôi mắt trong như lưu ly, thanh khiết như tuyết liên, không nhiễm chút bụi trần. Giờ phút này, đôi mắt lưu ly kia lại tràn ngập sợ hãi và lo lắng, phủ mờ bởi hơi nước, tựa như con nai nhỏ lạc vào rừng sâu, bị kinh động đến run rẩy.
"‘Tinh quái’ này lớn lên cũng xinh đẹp thật." Cung Viễn Trưng âm thầm nghĩ.
Loan Loan thì lại ngước nhìn thiếu niên trước mặt—y phục đơn sắc đơn giản, tay áo thêu viền chỉ vàng tinh tế, hiển lộ rõ khí chất cao quý. Đôi mắt đen nhánh có ý cười mà chẳng chạm tới đáy, mang theo vài phần lười nhác cùng một tia tà khí. Nhưng mà... thật sự rất tuấn tú. Ngay cả nét ngạo nghễ trên mặt cũng chẳng khiến người ta ghét bỏ.
Loan Loan len lén nhìn ra cửa sổ, liền bị Cung Viễn Trưng phát hiện. Hắn vung tay, một ám khí bay vụt ra, "rầm" một tiếng, cửa sổ đã đóng kín, con đường trốn chạy của nàng cũng theo đó mà bị cắt đứt.
Nhìn hắn mang theo ý cười tà mị, chậm rãi từng bước tiến về phía mình, Loan Loan lập tức ôm đầu ngồi thụp xuống đất: "Ô ô, đừng giết ta! Ta không cố ý vào đây đâu!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT